1 Bài soạn Văn đây thôn vĩ dạ Thu Aug 11, 2011 8:57 pm
El Kun
Super Moderator
Bài soạn Văn đây thôn vĩ dạ
1. Cảnh vườn tược và con người thôn Vĩ:
- Mở đầu bài thơ là một câu hỏi tu từ vừa hàm ý trách móc nhẹ nhàng, vừa nối tiếc dịu dàng .Nó gieo vào người đọc nỗi ám ảnh về thôn vĩ
“Sao anh không về chơi thôn vĩ?”
- Sau câu hỏi tu từ ấy cảnh vườn tược thôn vĩ hiện ra rất đẹp
“Nhìn nắng hàng cau…
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc…
Cảnh vật tắm mình trong ánh bình minh, mang một vẻ đẹp tinh khôi, dịu dàng và rất Huế.
- Ẩn sau khóm Trúc hình ảnh con ngưòi hiện lên thật duyên dáng:
+ Lá trúc: hình ảnh mảnh mai, thanh tú.
+ “mặt chữ điền”: gương mặt dịu dàng phúc hậu thoáng sau cành là trức thướt tha
hình ảnh vừa thực, vừa như có phần hư ảo, thể hiện nét kín đáo của con người khuất sau khóm vườn xinh xắn.
=> Khổ thơ 1 bộc lộ tình cảm trân trọng thiết tha của tác giả đối với thôn Vĩ qua cách nhìn con người và cảnh vật: thôn vĩ tươi đẹp, con người phúc hậu hiền hoà.
2. Cảnh sông nước mây trời xứ Huế:
- Cảnh Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn hiu
Buồn xa vắng, mọi vật trong trạng thái chia li.
- Con người mang một niềm băn khoăn rất thơ mộng
“Thuyền ai…tối nay”
câu hỏi, cách nói phiếm chỉ, câu thơ như một nỗi mong chờ, một hi vọng thiết tha, một nỗi buồn man mác.
=> Hai câu thơ sau bộc lộ một tình yêu đằm thắm, kín đáo thiết tha.
=> Khổ thơ hai phác hoạ đúng cái hồn vẻ đẹp huyền ảo, nhịp điệu khoan thai của xứ Huế gợi một tình yêu dịu dàng, kín đáo.
3. Hình ảnh người thiếu nữ Huế và tâm trạng tình yêu của nhà thơ:
- “Khách đường xa” điệp ngữ nhấn mạnh hình tượng con người trong mộng tưởng.
- Hình ảnh người thiếu nữ dường như tan loãng trong khói sương của xứ Huế, chỉ thấy lung linh vẻ đẹp “mờ nhân ảnh”
- Câu hỏi phiếm chỉ cực tả nỗi băn khoăn không biết tình yêu có bền chặt hay cũng mờ ảo như sương khói.
+ Câu thơ có hai từ “ai : yêu thương, khát khao
được yêu thương
chất chứa sự vô vọng
=>Tình yêu thầm kín của nhà thơ.
1. Cảnh vườn tược và con người thôn Vĩ:
- Mở đầu bài thơ là một câu hỏi tu từ vừa hàm ý trách móc nhẹ nhàng, vừa nối tiếc dịu dàng .Nó gieo vào người đọc nỗi ám ảnh về thôn vĩ
“Sao anh không về chơi thôn vĩ?”
- Sau câu hỏi tu từ ấy cảnh vườn tược thôn vĩ hiện ra rất đẹp
“Nhìn nắng hàng cau…
Vườn ai mướt quá xanh như ngọc…
Cảnh vật tắm mình trong ánh bình minh, mang một vẻ đẹp tinh khôi, dịu dàng và rất Huế.
- Ẩn sau khóm Trúc hình ảnh con ngưòi hiện lên thật duyên dáng:
+ Lá trúc: hình ảnh mảnh mai, thanh tú.
+ “mặt chữ điền”: gương mặt dịu dàng phúc hậu thoáng sau cành là trức thướt tha
hình ảnh vừa thực, vừa như có phần hư ảo, thể hiện nét kín đáo của con người khuất sau khóm vườn xinh xắn.
=> Khổ thơ 1 bộc lộ tình cảm trân trọng thiết tha của tác giả đối với thôn Vĩ qua cách nhìn con người và cảnh vật: thôn vĩ tươi đẹp, con người phúc hậu hiền hoà.
2. Cảnh sông nước mây trời xứ Huế:
- Cảnh Gió theo lối gió, mây đường mây
Dòng nước buồn hiu
Buồn xa vắng, mọi vật trong trạng thái chia li.
- Con người mang một niềm băn khoăn rất thơ mộng
“Thuyền ai…tối nay”
câu hỏi, cách nói phiếm chỉ, câu thơ như một nỗi mong chờ, một hi vọng thiết tha, một nỗi buồn man mác.
=> Hai câu thơ sau bộc lộ một tình yêu đằm thắm, kín đáo thiết tha.
=> Khổ thơ hai phác hoạ đúng cái hồn vẻ đẹp huyền ảo, nhịp điệu khoan thai của xứ Huế gợi một tình yêu dịu dàng, kín đáo.
3. Hình ảnh người thiếu nữ Huế và tâm trạng tình yêu của nhà thơ:
- “Khách đường xa” điệp ngữ nhấn mạnh hình tượng con người trong mộng tưởng.
- Hình ảnh người thiếu nữ dường như tan loãng trong khói sương của xứ Huế, chỉ thấy lung linh vẻ đẹp “mờ nhân ảnh”
- Câu hỏi phiếm chỉ cực tả nỗi băn khoăn không biết tình yêu có bền chặt hay cũng mờ ảo như sương khói.
+ Câu thơ có hai từ “ai : yêu thương, khát khao
được yêu thương
chất chứa sự vô vọng
=>Tình yêu thầm kín của nhà thơ.